Nữ giám đốc bệnh hoạn và cô nhân viên vét máng cho nhau, vào trong phòng qua cửa sổ thì thấy chẳng có ai trong phòng, xe chị Thư ở ngoài sân cơ mà, quan sát thêm một lúc tôi thấy chiếc váy và cái áo màu hồng mà chị mặc sáng nay nằm ngổn ngang, Nữ doanh nhân bệnh hoạn với nữ nhân viên vét máng cho nhau cái trên giường cái dưới đất, và cả chiếc quần lót nằm ngay trên gối nằm. Tôi nghĩ chắc chị chưa kịp dọn đồ nên đồ đạc mới bừa bãi như thế. Tôi đi ra sau bếp vừa qua khe cửa thì nghe có tiếng rên: “A… a… a… a… ư… ư… con sướng… ư… ưm…” tôi nghe càng rõ khi đi càng gần xuống nhà phía sau nhà bếp vì lúc 2 3h chiều ở