Tên súc sinh hiếp đứa em gái thân hình nhỏ nhắn đoan trang, lái xe máy nên… – Hả? Bích Phương sững người, Tên súc vật hiếp đứa em gái nhỏ nhắn xinh xắn ngoan ngoãn chợt che miệng cười nắc nẻ. Nàng cười đến đỏ cả mặt làm cho Minh Khoa càng ngượng ngùng xấu hổ. – Vậy còn cái nghề… của em thì sao? Tại sao em không bỏ đi mà vẫn làm? – Bích Phương nén cười thở gấp thuận miệng hỏi tiếp. – Em thấy công việc đó cũng không có gì phải hổ thẹn hết. Không phải cô cũng đã nói như vậy sao? Bích Phương nhìn Minh Khoa mất vài giây không biết nói gì. Cậu ta trả lời nàng mà câu chữ lưu loát như vậy. Dường như đó thật sự là suy